Nhân Sinh Đại Thần Hào (Bản Dịch) - Chương 450: Hình như không ổn lắm?
Thật ra gần chung cư quốc tế Vân Cảnh có một cửa hàng Rolls Royce 4S, nhưng mà chẳng phải Trần Tư Vũ thích đua xe sao?
Dạo này An Lương cũng không có đưa cô ấy đi đua xe, nhân tiện lần này đi mua Rolls Royce thì đưa cô ấy đi đua xe chút.
“Rolls Royce có rất nhiều bộ phận cần phải tùy chỉnh, mất kha khá thời gian để chờ nó được xử lý tại chỗ, chúng ta cứ đặt trước, đợi Tồn Viễn lên kế hoạch xong, chúng ta sẽ đi đua.” An Lương giải thích.
“Ừa!” Trần Tư Vũ gật đầu.
Ninh Nhược Sương ở một bên thật sự ăn phải dấm chua rồi!
Rõ ràng An Lương đang ra sức yêu chiều Trần Tư Vũ ở trước mặt cô đúng không? Còn không biết tiết chế chút nào!
Chiếc xe có giá hơn 1000 vạn, nói mua là lập tức đi mua luôn?
Mồm miệng đàn ông chẳng lẽ lại không phải toàn nói dối gạt người à?
Ninh Nhược Sương có một người bạn học đã từng hẹn hò với một doanh nhân rất thành đạt, cô ấy chỉ mong ước được bạn trai tặng cho một chiếc xe BMW nho nhỏ thôi mà kết quả thì sao? Bọn họ ầm ĩ một trận rồi chia tay luôn.
Mặc dù Ninh Nhược Sương biết rõ cô bạn kia không xinh đẹp được bằng Trần Tư Vũ, nhưng mà BMW với Rolls Royce, giá trị chênh lệch cũng quá lớn rồi!
“Đúng rồi đại gia, chúng ta đưa cả Sương Sương đi cùng đi!” Trần Tư Vũ nói với An Lương.
???
An Lương cạn lời khó hiểu.
Không phải chứ!
Đây là đi đua xe đó, mang cái bóng đèn này đi theo làm gì vậy?
Ninh Nhược Sương nhìn về phía An Lương.
Trần Tư Vũ giải thích: “Chúng ta đâu thể để Sương Sương ở nhà một mình được? Chân cô ấy đi lại không tiện, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì lại không có ai giúp thì sao?”
Thế rồi cô mèo bảo bối này bắt đầu làm nũng, cô cầm cánh tay của An Lương kéo qua kéo lại, mắt chớp chớp lấy lòng: “Được không ông lớn…”
Mỗi lần Trần Tư Vũ giở cái dáng vẻ đáng yêu nũng nịu ấy ra, sức chống cự của An Lương đều hoàn toàn bị đánh gục.
Biết làm sao được, ai bảo người ta vừa trắng trẻo xinh đẹp, chân lại còn dài, vừa có dáng vóc tuyệt mỹ suýt nữa thì đạt điểm tối đa!
Như thế thì làm gì có ai chịu được?
Nếu như không có tài năng thiên bẩm, liệu bạn học Tiểu An có chịu nổi không?
“Được rồi, anh đồng ý!” An Lương đầu hàng.
Trần Tư Vũ vui vẻ đáp lại: “Cảm ơn đại gia!”
Nói xong, cô quay về phía Ninh Nhược Sương giơ ngón tay làm biểu tượng chiến thắng.
Ninh Nhược Sương nhìn Trần Tư Vũ, ánh mắt đầy hâm mộ, cô ấy quả là một người đáng ngưỡng mộ mà!
Bởi vì lúc học ở Học viện múa, Ninh Nhược Sương đã từng trải qua rất nhiều mối tình, cũng chứng kiến những mối tình của bạn bè cô nữa, tất cả đều chẳng đi đến đâu cả.
Rõ ràng là tình yêu, vậy mà bạn bè cô chẳng có nổi một mống nào ra hồn.
Tình yêu ấy à, phải như Trần Tư Vũ và An Lương mới gọi là yêu, rõ chưa?
Nhưng mà mấu chốt ở đây là số tiền mà An Lương kiếm được lớn hơn rất nhiều so với đám bạn trai của bạn cô.
Ninh Nhược Sương thầm nghĩ, chắc là kiếp trước Trần Tư Vũ đã giải cứu cả thế giới nên kiếp này cô ấy mới có được một tình yêu lý tưởng như vậy!
Đến giờ cơm trưa, Ninh Nhược Sương tiếp tục lại thêm một phen ngưỡng mộ. Bởi vì lúc Trần tư Vũ đưa menu cho cô chọn đồ ăn, cô đã tiện thể liếc nhìn qua đống đồ ăn đã được chọn, giá tiền đã hơn ba ngàn tệ.
Cái này…
Cuộc sống của Trần Tư Vũ sau khi gặp An Lương đã thay đổi một cách chóng mặt!
Ninh Nhược Sương yên lặng chọn món, cô chọn một suất giò hoa nấu đông. Món này hồi trước cô rất thích ăn nhưng rất ít khi ăn, ở chung cư quốc tế Vân Cảnh có bán món này với giá gần bốn trăm tệ gì đó.
Nghe thì có vẻ hơi đắt nhưng mà cũng chẳng thấm vào đâu so với đống đồ ăn mà Trần Tư Vũ đã chọn kia.
Những món Trần Tư Vũ đã chọn, nào là bò bít-tết kiểu Úc cấp M11, rồi thì cá ngừ hun khói, cua pha lê hấp kiểu Úc, trong đó món cua pha lê hấp kiểu Úc kia có giá 1888 tệ.
Chỉ cần nhìn cách cô ấy chọn món đã có thể thấy được An Lương thực sự đối xử rất tốt với Trần Tư Vũ, dường như anh ấy để cô được tiêu tiền một cách vô cùng thoải mái mà chẳng phải nghĩ ngợi gì.
Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng bọn họ cũng ăn xong bữa trưa.
An Lương dìu Ninh Nhược Sương, để cô ấy và Trần Tư Vũ đi tắm rửa vệ sinh một lát, sau đó chuẩn bị xuất phát.
Vì buổi chiều còn diễn ra cuộc đua nên Trần Tư Vũ lái chiếc xe BMW M8 phiên bản sấm sét đến.
Chân của Ninh Nhược Sương bị thương, không thể ngồi sau được!
Ngồi sau rất bất tiện!
Thế còn để An Lương ngồi đằng sau thì sao?
Không không, tuyệt đối không được!
An Lương kịch liệt phản đối!
Chỗ ngồi đằng sau của chiếc BMW M8 này khá nhỏ, chỉ có thể vừa cho một bạn nhỏ ngồi hoặc để ít đồ đạc linh tinh, mặc dù đi đường cũng chỉ mất có nửa tiếng thôi nhưng An Lương vẫn nhất quyết không muốn.
Căn cứ vào tình hình, An Lương chủ động đề nghị: “Tư Vũ, giờ em lái Rolls Royce chở Ninh Nhược Sương, anh sẽ lái BMW M8 đến đường đua, được không?”
Công bằng mà nói, An Lương vẫn thích tính năng mạnh mẽ của chiếc BMW M8 này hơn, không chỉ có động cơ mạnh mẽ mà chạy cũng rất êm, dễ chịu.
Tất nhiên, tốn tới gần 300 vạn tệ cho nó, chẳng lẽ lại không hoàn hảo?
Tuy nhiên thì tốn gần 300 vạn cho một chiếc BMW nho nhỏ?
Đương nhiên là của hiếm rồi!
Trần Tư Vũ phản đối: “Không được!”
“Hả?” An Lương khó hiểu nhìn Trần Tư Vũ, đề nghị của anh quá hợp lý còn gì?
“Em muốn lái M8. Lâu rồi không lái nó, trước tiên sẽ làm quen lại với tốc độ của nó trên đường, đợi lát nữa đến Goldenport sẽ đổi xe!” Trần Tư Vũ nói.
Cái này…
Nếu Tư Vũ muốn lái con M8 kia đi, vậy chẳng phải An Lương và Ninh Nhược Sương sẽ ở trong cùng chiếc Rolls Royce kia sao? Hình như có gì đó sai sai ở đây.
Comments for chapter "Chương 450: Hình như không ổn lắm?"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !