Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì? - Chương 302: Ngự tỷ cao lạnh năn nỉ mình dẫn nàng đi chơi?
- Home
- Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?
- Chương 302: Ngự tỷ cao lạnh năn nỉ mình dẫn nàng đi chơi?
Doãn Thư Nhã nhìn Giang Chu ngồi bắt chéo chân thì lại thấy hơi buồn cười.
Nàng chưa bao giờ gặp được một người như vậy.
Mặc kệ là phía đầu tư hay phía được đầu tư, thì người này vẫn làm theo ý mình như cũ.
Mặc kệ là chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp, người này vẫn có thể thuyết phục người ta.
Dường như người này luôn vô pháp vô thiên, nhưng lại khiến cho người ta không tìm được tật xấu.
Nói cách khác, giống như là người này đang dạo chơi nhân gian vậy.
Cùng lúc đó, rất nhiều người trong đoàn làm phim đều chú ý đến Doãn Thư Nhã.
Mọi người đều biết Doãn Thư Nhã là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này.
Đồng thời cũng là một phú bà rất có thân phận ở Thượng Kinh.
Nàng vừa xuất hiện, rất nhiều người lập tức nghiêm túc hơn, nhưng người đang cười đùa tí tửng cũng thu liễm lại.
Giang Chu đột nhiên cảm thấy yên tĩnh, liền quan sát chung quanh.
Cũng không mất quá nhiều thời gian, hắn liền nhìn thấy Doãn Thư Nhã, ánh mắt hai người chạm vào nhau, gò mà Doãn Thư Nhã lại đỏ lên, nhịn không được mà nhìn về phía khác.
Trong lòng Giang Chu lại hơi lộp bộp một tiếng.
Mình làm gì à?
Mình rõ ràng là chỉ ngồi ở chỗ này không làm cái gì mà.
Thiếu nữ 30 tuổi lại đỏ mặt cái gì?
Là thích tư thế ngồi bắt chéo chân quyến rũ này sao?
Hay là thật sự bắt đầu rơi vào tay giặc rồi?
Giang Chu đang nghĩ ngợi, Doãn Thư Nhã bỗng nhiên đi qua: “Tại sao cậu đến lại không gọi điện thoại cho tôi?”
Giang Chu tằng hắng một cái: “Không phải cô muốn ngủ bù sao? Ai biết gọi cô dậy cô có tức giận hay không?”
“Không có, tôi thức giấc rất ngoan, không hề ồn ào tức giận chút nào.”
“Ha ha, cô cảm thấy tôi có tin hay không?”
Doãn Thư Nhã nheo mắt lại: “Không tin thì lần sau cậu gọi tôi rời giường đi!”
Giang Chu nuốt nước miếng: “Thiếu nữ 30 tuổi ngu ngốc thật sự là không thèm kiêng kị.”
“Cậu nói cái gì?”
“Tôi nói là, dáng vẻ mới tỉnh ngủ của cô nhất định là rất xinh đẹp.” Doãn Thư Nhã gật đầu, cảm thấy tương đối hài lòng với câu trả lời này. Cùng lúc đó, tất cả người trong đoàn làm phim đều liếc mắt nhìn nhau.
Đại tiểu thư Doãn gia rõ ràng là một ngự tỷ cao ngạo và lạnh lùng, nàng đã đến hai ngày, nhưng căn bản là chưa có ai nhìn thấy nàng cười cả.
Bình thường thì nàng cũng không nói câu nào, mà chỉ nhìn chằm chằm vào máy quay.
Ngay cả đạo diễn cũng thỉnh thoảng phải bưng trà rót nước cho nàng.
Hơn nữa tính cách của nàng cũng không tốt lớn, quay chụp không tốt thì phải quay đến khi nào tốt mới thôi.
Dù là những diễn viên lâu năm cũng phải chờ cùng toàn đoàn làm phim, chứ đừng nói đến mấy diễn viên trẻ tuổi kia.
Hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực khi đối mặt với nàng.
Nhưng cậu con trai bỗng nhiên xuất hiện này là ai?
Vì sao Doãn tiểu thư lại giống như một thiếu nữ khi đối mặt với người này vậy?
Hai mắt vốn tràn đầy lạnh nhạt, giờ lại sáng rực lên như sao, trong đó còn có rất nhiều vẻ tinh nghịch.
Đây thật sự là Doãn tiểu thư ngày hôm qua sao?
Cùng lúc đó, Doãn Thư Nhã cũng phát hiện tất cả mọi người đang nhìn vào mình, nàng liền ho khan hai tiếng, biểu cảm cũng từ từ khôi phục vẻ cao ngạo lạnh lùng.
“Khụ khụ, đừng ngẩn người ra nữa, để tôi giới thiệu cho mọi người một chút.”
“Đây là Giang Chu, là biên kịch của bộ phim này, cũng là một trong những người đầu tư.”
Tất cả mọi người nghe thấy câu này thì không khỏi tỏ vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông này rõ ràng cũng không lớn mà.
Nói là đàn ông, nhưng hình như chỉ mới 18 19 tuổi thôi.
Thế mà lại là mộ trong những người đầu tư của bộ phim này.
Phải biết là, làm phim ảnh không những cần tài chính, mà còn cần mạng lưới quan hệ nữa.
Rất hiếm thấy những người đầu tư trẻ tuổi như vậy.
Đáng sợ nhất là, người này còn là biên kịch của bộ phim này nữa.
Người này nào có nhiều kinh nghiệm xã hội, trải nghiệm. . . để nhận ra khó khăn của nhân gian chứ.
“Trên thế giới này chỉ có một loại bệnh, chính là bệnh nghèo!”
Người có thể viết ra một câu như vậy, thật sự lại trẻ tuổi như vậy sao?
Doãn Thư Nhã nhìn Giang Chu: “Cậu có muốn nói hai câu không?”
Giang Chu khoát khoát tay: “Nên nói thì đã nói hết rồi, mọi người cố gắng quay chup cho tốt đi, bộ phim này rất tốt, nó nhất định sẽ trở thành một ván cầu trên con đường diễn viên của mọi người đấy.”
Đám người trăm miệng một lời: “Cảm ơn Giang tổng.”
“Không cần khách khí, cố gắng lên.”
Hai người vừa nói chuyện vừa rời khỏi hiện trường quay phim.
Sau đó đi đến bãi đỗ xe, dừng lại một lúc.
“Bộ phim này phải quay đến bao giờ?”
“Sắp sang năm mới rồi, chắc là phải quay đến một tháng sau tết.”
Giang Chu đếm ngón tay để tính toán một chút: “Vậy cộng thêm giai đoạn sau, cắt nối biên tập và xét duyệt, nghỉ hè có thể chiếu chưa?”
Doãn Thư Nhã gật đầu: “Chắc là có thể.”
“Vậy tôi phải trồng thêm quảng cáo vào.”
“Hả?”
“Trang web của tôi đang mở rộng ra toàn quốc, cho nên tôi muốn chèn quảng cáo vào trong phim. . .”
Doãn Thư Nhã hơi nhíu mày nhìn Giang Chu: “Đây chính là mục đích của cậu khi lừa gạt tôi làm điện ảnh?”
Comments for chapter "Chương 302: Ngự tỷ cao lạnh năn nỉ mình dẫn nàng đi chơi?"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !