Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì? - Chương 305: Cô bé này nam nữ thông sát nha!
- Home
- Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?
- Chương 305: Cô bé này nam nữ thông sát nha!
Dự báo thời tiết chưa chắc đã không chính xác.
Chỉ là có đôi khi rất chuẩn, có đôi khi thì hoàn toàn ngược lại.
Giống như bây giờ vậy.
Khi mọi người lái xe vào khu trung tâm thành phố, bỗng nhiên lại có những bông tuyết rơi xuống.
Cũng nổi lên những cơn gió lạnh, thổi bay những tờ rơi trên mặt đường.
Một lúc sau, đoàn người đi đến một quán cà phê internet.
Phùng Tư Nhược là thiếu nữ nghiện game.
Doãn Thư Nhã càng là con gà trong giới nghiện game.
Vì vậy, tất nhiên game là dành cho hai thiếu nữ chuyên ru rú trong nhà này.
Còn cà phê, thì là cho Tiểu Nam nhi uống.
Dù sao hắn cũng đã bố trí công việc cho nàng, uống cà phê phù hợp với thân phận của người làm việc hơn.
Lúc này, tuyết ngoài cửa sổ đang rơi nhiều hơn, người đi đường cũng dần dần thưa thớt.
Mấy người bao một phòng riêng.
Doãn Thư Nhã và Phùng Tư Nhược rất tự giác mà đi vào phòng chơi game, cầm tay cầm chơi game lên.
Còn Tô Nam thì bị Giang Chu kéo ngồi xuống bàn cà phê, hai người mặt đối mặt.
“Tôi vốn định sang năm mới bắt đầu tiến hành kế hoạch mở rộng ở thị trưởng Bắc Hải.”
“Nhưng mà, lần này đến Bắc Hải lại có thu hoạch ngoài ý muốn.”
“Nhiệm vụ mấy ngày hôm nay của cô là giúp tôi chuẩn bị một bản kế hoạch, tôi muốn đi tìm bàn bạc.”
“Đến khi đó, cô cũng đi cùng tôi, để gặp mặt vị phó hội trưởng thương hội Bắc Hải này.”
“Ngoài ra, cô cũng thu thập tư liệu của vị phó hội trưởng này một chút.”
“Chúng ta phải biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.”
“Còn nữa, mấy ngày này cô cũng đi xem các con phố ẩm thực của Bắc Hải đi, xem bọn họ có ý hợp tác hay không.”
“Chúng ta sẽ mở rộng từ quanh khu ẩm thực, rồi dần dần bao trùm toàn thành phố.”
Tô Nam nghe đến đây thì khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức sụp đổ.
Quả nhiên, nào có du lịch bằng công quỹ chứ gì chứ, tất cả đều là giả.
Ông chủ chó má của mình đã chuẩn bị kế hoạch kỹ lưỡng rồi!
Uổng công mình hào hứng chạy đến đây tìm anh ta.
Hơn nữa lại còn mang rất nhiều váy lolita nữa!
“Tôi không làm!”
Giang Chu ngước mắt nhìn nàng: “Cô còn muốn trở thành tiểu phú bà nối tiếng toàn quốc không?”
Tô Nam suy tư một chút, gật đầu nói: “Ừm, muốn!”
“Tốt, vậy làm việc đi, chẳng mấy chốc mà giấc mơ của chúng ta sẽ thành sự thật.”
“Ông chủ thối, anh vẽ bánh thì cũng phải nghiêm túc một chút chứ!”
Giang Chu hơi ngẩn ra: “Hả? Cô có thể nhận ra là tôi không nghiêm túc à?”
Tô Nam ai oán thở dài: “Giấc mơ thành sự thật gì gì đó, quá không có sức thuyết phục.”
“Vậy chúng ta đặt một mục tiêu ngắn hạn nhé.”
“Mục tiêu gì?”
Giang Chu trầm ngâm giây lát: “Trước kỳ nghỉ hè, tôi sẽ để cho cô kiếm được một căn nhà ở Thượng Kinh.”
Tô Nam trợn tròn mắt lên: “Thật hay giả vậy?”
“Ừm, cho đến bây giờ, tôi đều rất giữ lời.”
“Hmmm. . .”
Giang Chu nhìn thấy Tô Nam đang do dự, liền tiếp tục mở miệng: “Nghĩ lại mà xem, cô còn chưa tốt nghiệp mà đã mua được nhà rồi, cha mẹ cô biết chuyện ngày sẽ tự hào đến mức nào chứ?”
Tô Nam bỗng nhiên vỗ bàn một cái: “Được, anh đã thuyết phục được tôi, tôi làm.”
“Ngoan lắm, quá ngoan luôn.”
“Còn có một vấn đề, buổi tối tôi ngủ ở chỗ nào?”
Giang Chu ho khan một tiếng: “Vì tiết kiệm chi phí cho chuyến công tác này, cô đành phải ngủ cùng phòng với tôi rồi.”
Tô Nam lập tức che ngực của mình: “Anh đừng hòng!”
“Xin đừng ảo tưởng quá độ được không? Gian phòng của tôi là phòng tổng thống, trong đó còn có phòng ngủ phụ.”
“Là vậy à, thế thì. . . thế thì cũng được.”
“Ừm, nhưng mà không có khóa cửa, cô sẽ không ngại chứ?” Tô Nam mới uống một ngụm cà phê, suýt nữa thì phun ra hết luôn.
Đúng lúc này, Giang Chu bỗng nhiên nhíu mày.
Hắn phát hiện trong phòng chơi game đã không còn tiếng động.
Không phải thiếu nữ 30 tuổi ngốc nghếch và cô công chúa có chứng sợ đám đông nhà mình đang chơi game sao?
Giang Chu đứng lên, đi qua, mở cửa phòng chơi game ra.
Hắn phát hiện ván game đã kết thúc rồi.
Trên màn hình có một chữ Thất Bại rất to, mà Doãn Thư Nhã và Phùng Tư Nhược đang đối mặt nhau.
Một người là ngự tỷ, một người là cô bé ngốc nghếch đáng yêu.
Người trước đang dùng ánh mắt tò mò để nhìn chằm chằm vào Phùng Tư Nhược.
Mà Phùng Tư Nhược thì cúi đầu, hai má đỏ bừng.
Hai người cứ ngồi ngơ ngác như vậy, không ai nói lời nào.
Móa?
Người phụ nữ này làm cái gì thế?
Trong khi mình đang bàn công việc, liền tán tỉnh cô bé nhà mình?
Bằng không thì tại sao khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Tư Nhược lại đỏ như vậy?
Ghê tởm!
Phùng Tư Nhược thật sự đã đến trình độ nam nữ thông sát rồi.
Cô bé Hoàng Kỳ kia nhìn thấy Phùng Tư Nhược thì cũng có loại phản ứng này.
“Hai người đang làm gì?”
Doãn Thư Nhã bỗng nhiên quay đầu lại: “Giang Chu, em gái này ngoan quá.”
Giang Chu tràn đầy mờ mịt: “Là sao?”
“Tư Nhược, gọi chị đi.”
Phùng Tư Nhược phồng mà: “Chị!”
Hai mắt Doãn Thư Nhã sáng lên: “Cậu em, quá ngoan luôn!”
“Móa, cô có thể đừng tán tỉnh cô bé nhà tôi không?”
Giang Chu kéo Phùng Tư Nhược ra phía sau lưng mình: “Đi đi, mau đi chơi game của cô đi.”
Comments for chapter "Chương 305: Cô bé này nam nữ thông sát nha!"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !