Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì? - Chương 308: Cha Phùng khóc, cải trắng phỉ thúy bị gặm rồi! (3)
- Home
- Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?
- Chương 308: Cha Phùng khóc, cải trắng phỉ thúy bị gặm rồi! (3)
Phùng Y Vân nhìn thoáng qua anh trai mình: “Cha sẽ không để anh thừa kế đâu, bởi vì ông ấy biết anh sẽ để gia sản lại cho Tư Nhược, Tư Nhược không lấy chồng thì còn đỡ, nếu thật sự gả cho người khác, vậy toàn bộ Phùng gia sẽ đổi thành họ Giang.”
“Anh hiểu. . .”
“Anh có thể để Tư Nhược cô độc cả đời như em sao?’
Phùng Sùng liếc nhìn Phùng Y Vân, chợt nhớ đến chuyện cũ: “Chuyện năm đó. . .xin lỗi.”
Phùng Y Vân cười nhạt một tiếng: “Không có gì phải xin lỗi cả, anh là anh ruột của em.”
“Thôi quên đi, anh đi gọi điện thoại cho chị dâu em đã.”
Phùng Sùng thở dài, bước ra khỏi phòng.
Hôm nay tuyết rơi rất nhiều, nhưng lại không nhiều bằng phiền não trong lòng ông.
Lúc này, nụ cười trên mặt Phùng Y Vân cũng từ từ biến mất.
Cha của bọn họ là Phùng Viễn Sơn.
Trong tay có năm nhà công ty, khai thác mỏ, bất động sản, đầu tư tài chính, internet, và thiết bị điện thường dùng.
Ngoài ra, Phùng Viễn Sơn còn có hai bà vợ.
Vợ cả là mẹ của Phùng Sùng và Phùng Y Vân.
Chỉ là thủ đoạn của mẹ hai quá cao siêu, cho nên đã thành công leo lên, éo mẹ của bọn họ đến bệnh nặng rồi qua đời.
Sau đó mẹ hai lại sinh ra hai đứa con trai là Phùng Nhạc và Phùng Long, cho nên rất được cha yêu thích.
Hiện giờ Phùng Sùng đang nắm giữ quyền lên tiếng trong sản nghiệp đầu tư tài chính của Phùng gia.
Phùng Nhạc nắm giữ quyền lên tiếng trogn sản nghiệm internet của Phùng gia.
Phùng Long thì tiếp nhận sản nghiệp thiết bị điện dân dụng.
Vì không để cho nhà mẹ hai chiếm hết quyền thừa kế, Phùng Y Vân lấy cái giá là cô độc cả đời, để tiếp nhận sản nghiệp bất động sản của Phùng gia.
Như vậy, bọn họ mới có thể không cho nhà mẹ hai chiếm sạch Phùng gia.
Nhưng Phùng Y Vân cảm thấy, những gì anh trai mình làm đều là phí công, cha không thích con gái, càng không cho phép gia sản của mình bị người họ khác chiếm mất.
Nhưng hết lần này đến lần khác, anh trai mình lại sinh ra hai đứa con gái.
Mà Phùng Nhạc và Phùng Long thì đều có con trai.
Anh trai mình căn bản không có cơ hội thừa kế Phùng gia.
Mặc dù cục diện bây giờ vẫn khá cân bằng, hai nhà đều nắm giữ công ty như nhau, nhưng đến khi Phùng Viễn Sơn có ý định lập di chúc, vậy nhà mẹ hai sẽ trực tiếp chiến thắng trận chiến này.
Vì sao?
Bởi vì anh trai mình chỉ có con gái chứ không có con trai.
Coi như ép Phùng Tư Nhược không lấy chồng, vậy có thể để lại gia sản cho con bé sao?
Không lấy chồng thì lấy đâu ra đời sau?
Đến khi đó, đúng là Phùng gia sẽ không rơi vào tay người họ khác, nhưng sẽ trực tiếp tuyệt tự!
Nhưng anh trai vì muốn hoàn thành nguyện vọng của mje, cho nên nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không chịu buông tha.
Chuyện này cũng khó trách.
Dù sao gia nghiệp này cũng là mẹ và cha cùng nhau dựng lên.
Mẹ hai chỉ ngồi mát ăn bát vàng mà đòi chiếm lấy, vậy ai mà chịu được chứ?
Bởi vậy, anh trai thật sự sẽ trả giá toàn bộ vì chuyện này, cho dù đó là hạnh phúc của con gái mình.
Trừ phi Giang Chu có thể giúp được anh trai mình.
Nhưng chuyện này là không thể nào.
Dù tên nhóc này có bản lĩnh lớn, nhưng còn có thể thống lĩnh toàn bộ ngành công nghiệp internet trong tương lai hay sao?
Còn có thể ăn tươi ngành điện dân dụng trong tay mẹ hai hay sao?
Bởi vậy, theo Phùng Y Vân, tất cả mọi thứ đều là vô dụng.
Thà để cho Tư Nhược yêu đương vui vẻ còn hơn là đi giúp anh trai tranh giành một thứ không thể tranh được.
Sau đó, để Tư Nhược buông bỏ quyền thừa kế, để kết hôn sinh con, miễn cho con bé giống như mình.
Bôn ba đến tận bây giờ mà vẫn không biết mình đang sống vì ai.
Nhưng Phùng Y Vân biết, mình không thuyết phục được anh trai mình.
……
Sau khi rời khỏi phòng game, Giang Chu đưa hai thiếu nữ ru rú trong nhà và một loli rời khỏi.
Vui chơi giải trí, đảo mắt đã đến chiều rồi, bốn người đi tìm một nhà hàng.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Doãn Thư Nhã phải trở về đoàn làm phim, giúp Giang Chu sắp xếp chuyện trồng quảng cáo vào trong phim.
Tô Nam thì trở về khách sạn, bắt đầu thu thập tư liệu của vị phó hội trưởng thương hội Bắc Hải kia.
Giang Chu nhân cơ hội này, liền đưa Phùng Tư Nhược trở về Minh Tiềm Sơn Trang.
Trên đường rời khỏi Minh Tiềm Sơn Trang, Giang Chu định tìm một cửa hàng tiện lợi để mua chai nước.
Kết quả mua nước xong đi ra, hắn bỗng nhiên phát hiện trước xe mình có một người thanh niên.
Tuổi tác của người này không lớn lắm, chắc chỉ mới 15 16 tuổi thôi.
Trên người mặc cái áo bông bẩn thủi, trên chân là một đôi giày Nike nhái.
Giang Chu phát hiện người này đang lén lén lút lút, hình như trong tay còn cầm thứ gì đó.
Tên này vừa nhìn thấy người đi ra, lập tức thu tay lại.
Sau đó giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, ánh mắt đảo quanh bốn phía.
Ah, là một tên trộm.
Giang Chu thản nhiên đi qua, lại nhìn thấy một tia hoảng hốt trong mắt tên này.
“Đang làm gì đó?”
“Ah. . . không có gì, đi dạo thôi.”
Giang Chu móc điếu thuốc ra, đưa qua: “Làm điếu thuốc không?”
Tên trộm đưa tay muốn nhận, liền bị Giang Chu vặn cổ tay: “Mày cmn muốn trộm xe của tao, lại còn muốn hút thuốc của tao?”
Comments for chapter "Chương 308: Cha Phùng khóc, cải trắng phỉ thúy bị gặm rồi! (3)"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !