Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì? - Chương 369: Chỉ ôm nhau ngủ? Không thể nào!
- Home
- Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?
- Chương 369: Chỉ ôm nhau ngủ? Không thể nào!
Chị gái y tá hơi sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười: “Cuối cùng cũng thoát khỏi nguy hiểm, hiện giờ đang trong phòng ICU.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”
“Cậu cũng phải chú ý thân thể, tuy còn trẻ tuổi nhưng ngàn vạn lần không nên quá độ nha.”
Giang Chu ngẩng đầu lên: “Quá độ cái gì?”
Chị y tá liền đỏ mặt lên: “Đừng giả vờ không hiểu, mời cậu làm người tốt đi.”
“Em vốn chính là người tốt mà!”
“Người tốt không phải dùng miệng nói, lừa gạt tình cảm của người khác là không tốt.”
Chị gái y tá liếc nhìn Giang Chu với ánh mắt ý vị sâu xa.
Tô Nam nghe thế liền ngẩng đầu lên: “Mau cải tà quy chính đi, đừng lừa dối tình cảm của tôi nữa!”
Trong khi Giang Chu đang truyền nước.
Phùng Tư Nhược mang vẻ mặt buồn ngủ về đến ký túc xá.
Nàng cởi giày và quần áo, thay đồ ngủ rồi chui vào ổ chăn.
Sau đó, nàng lại nhớ lại chuyện tối hôm qua, nhịn không được mà căn đôi môi mỏng.
Tối hôm qua, ban đầu đúng là nàng bị Giang Chu dỗ ngủ, ai ngờ nửa đêm lại bị tiếng ngáy của Giang Chu làm cho thức giấc.
Từ khi đó trở đi, Phùng Tư Nhược không ngủ được nữa.
Nàng lẳng lặng ghé vào ngực Giang Chu, nhìn vào tên con trai luôn gọi mình là bã xã này.
Mặc dù nàng thấy hơi buồn ngủ, nhưng vẫn cảm thấy thỏa mãn không gì sánh được.
Bây giờ trở lại ký túc xá, cuối cùng cũng có thể ngủ bù rồi.
Nàng quyết định sẽ ngủ thẳng đến tối luôn, sau đó sẽ tìm Giang Chu đi ăn cơm tối.
Nhưng đúng lúc này, Đinh Duyệt bỗng nhiên ngồi dậy từ giường.
“Tư Nhược, sao bạn trở về rồi??!!’
Phùng Tư Nhược dụi dụi mắt: “Mình ngủ bù.”
“Ngủ bù. . .” Đinh Duyệt trợn tròn mắt lên nhìn: “Hai người. . .hai người giằng co cả một đêm à?!”
Phùng Tư Nhược ủy khuất gật đầu: “Mình chỉ ngủ được một tiếng.”
“Con bà nó, tên khốn Giang Chu này, quả nhiên là không biết thương hương tiếc ngọc mà.”
“Không cho phép mắng Giang Chu.”
Đinh Duyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Bạn còn che chở tên đó? Nào có ai hành hạ người ta trong lần đầu như thế chứ!”
Phùng Tư Nhược có chút mê man khó hiểu: “Không phải lần đầu tiên, hình như Giang Chu vẫn luôn ngáy to mà.”
“Ủa? Ngáy to?”
“Ừm, ngáy to, không ngủ được.”
Biểu cảm của Đinh Duyệt đọng lại: “Tên đó không làm gì khác với bạn?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Tư Nhược đỏ ửng lên: “Giang Chu ôm mình ngủ.”
“. . .”
“Con bà nó, hai người trong sáng như vậy à?!”
Phùng Tư Nhược nhất thời hiểu ý mà của Đinh Duyệt.
Vì vậy nàng liền kéo chăn kín đầu, không thèm để ý đến Đinh Duyệt nữa.
“A, Tư Nhược, hai người thật sự chỉ ôm nhau ngủ thôi à?”
“Chúng ta là chị em tốt mà, bạn nói cho mình biết đi.”
Phùng Tư Nhược túm lấy chăn: “Chỉ ngủ thôi!”
Đinh Duyệt tràn đầy nghi ngờ: “Mình không tin tên Giang Chu kia có thể thành thật như vậy!” “Ngủ thật mà. . .”
“Vậy bạn đỏ mặt làm gì?”
Phùng Tư Nhược lộ khuôn mặt nhỏ nhắn đã nóng bừng lên ra khỏi chăn:
“Giang Chu ôm mình ngủ!”
Đinh Duyệt nheo mắt lại: “Chuyện này mà cũng đáng giá đỏ mặt à? Nhất định là còn chuyện gì khác mà bạn không nói cho mình biết.”
“Không có, mình muốn đi ngủ.”
“Vậy bạn đi về kiểu gì?”
Phùng Tư Nhược nhíu mũi ngọc một cái: “Mình tự đi về chứ sao.”
Đinh Duyệt hơi ngẩn ra.
Còn có thể tự đi về?
Vậy chứng tỏ thực sự không làm gì à?
Đinh Duyệt nghĩ đến đây thì không khỏi mỉm cười.
Xem ra giao chị em tốt của mình cho Giang Chu là một lựa chọn chính xác.
Trong chớp mắt, thời tiết của Thượng Kinh đã bắt đầu nóng lên.
Mùa xuân đã qua đi, đầu hè liền đến.
Tiếng ve đã bắt đầu xuất hiện.
Giang Chu khỏi bệnh liền khôi phục dáng vẻ sinh long hoạt hổ như mọi khi.
Không phải khóa học chuyên ngành có thể trốn thì trốn, là khóa học chuyên ngành có thể xin nghỉ liền xin nghỉ.
Sau đó, ngày ngày tọa trấn ở công ty, nghiên cứu bố cục của mình.
“Tiểu Nam nhi, cô bảo Cung tổng mau dành thời gian đi ký hợp đồng đi!”
“Vũ Đình, cô đi thúc giục bộ phận tài vụ, để bọn họ mau báo cáo tình hình đầu tư đi.”
“Đung rồi, thương lượng với bên Kinh Đông, kiến nghị bọn họ bắt đầu thành lập con đường hậu cần của mình đi.”
“Ngoài ra, bảo Tiểu Hồng Thư cố gắng kiểm soát nội dung của mình cho tốt, đẩy lượng truy cập vào các mục chia sẽ cuộc sống, đừng đi theo TouTiao làm tin tức mới.”
“Còn iQiyi, tìm người lên kế hoạch các tiết mục tuyển chọn tài năng đi, giống như Siêu Cấp Nữ Thanh là được, thời điểm này cần phải gia tăng tốc độ hấp thu lượng truy cập.”
Giang Chu ngồi trong phòng làm việc, miệng thì lẩm bẩm, tay thì ký tên lên hợp đồng.
Tài chỉnh vừa chảy về còn chưa nóng tay, lập tức bị hắn đầu tư ra ngoài luôn.
Dùng một ví dụ thích hợp, công ty cửa hắn bây giờ giống như một trạm chung chuyển của ngân hàng vậy.
Tất cả lợi nhuận và trích phầm trăm từ những công ty khác, đều sẽ tụ tập tại công ty, rồi lập tức bị ném ra ngoài.
Ném một lần lại ném một lần, giống như là tiền rất phỏng tay vậy.
Nhưng đừng thấy trên người Giang Chu bây giờ không có đồng nào, nhưng hắn đã là cổ đông lớn của hơn mười công ty rồi.
Comments for chapter "Chương 369: Chỉ ôm nhau ngủ? Không thể nào!"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !