Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Chương 119
Mỗi tháng hơn một nghìn, hơn hai nghìn, gần một năm nay rút ra không ít, món gần nhất là lương Trình Nguyên Hoa vừa trả cho Châu
Quyên, toàn bộ gửi vào hết.
Có thể nhìn ra số tiền này chắc chắn chuẩn bị để cho Vương Chí
Hướng chữa bệnh.
Cả đời này Châu Quyên quả thực rất khổ, gặp một người như Vương Chí Hướng, cho dù không con không cái, hai người vẫn bên nhau đi qua bao nhiêu năm.
Tất cả đã rõ ràng, vì sao Châu Quyên lại bằng lòng trở về ứng tuyển làm việc ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Bởi vì đối phương đồng ý sắp xếp bác sĩ giỏi cho Vương Chí Hướng.
Vương Chí Hướng không hề biết rằng cùng lắm Châu Quyên cũng chỉ bị tạm giữ, anh ta chỉ nhìn thấy Châu Quyên bị cảnh sát bắt, biết sự việc bại lộ nên đến cửa cầu xin Trình Nguyên Hoa tha cho Châu Quyên.
Giọng nói của Vương Chí Hướng hơi yếu ớt và mang sự cầu xin: “Cầu xin cô, bà chủ Trình, đây là tất cả số tiền tích góp của chúng tôi, Quyên Nhi thực sự không phải cố ý, cô ấy nói bọn họ chỉ cần gia vị, cô ấy cũng không biết sẽ hại đến quán ăn của cô.”
Trình Nguyên Hoa đứng dậy nhìn về phía Vương Chí Hướng: “Tôi giữ thím Châu ở lại làm việc, mỗi ngày đều cho thím ấy mang đồ ăn trong quán về, đồ ăn ở quán chúng tôi giá như nào chú cũng biết, tháng này đồ thím ấy ăn gấp đôi số tiền lương của thím ấy. Mấy người thực sự có khó khăn có thể nói với tôi, nhưng mấy người lại bằng lòng tin tưởng người muốn hại tôi hơn.”
“Tôi….”
Trình Nguyên Hoa cắt ngang lời anh ta: “Mấy người chưa từng nghĩ đối phương lấy gia vị làm gì sao? Cũng không biết đối phương sắp xếp thím ấy vào có làm gì nữa không? Nhưng với tình huống như vậy, mấy người lại bằng lòng nghe người khác, từ đầu đến cuối, thím Châu chưa từng để tâm đến kết cục của quán này.”
Cô càng nói sắc mặt của Vương Chí Hướng càng trắng bệch, nhưng lại không phản bác nổi.
Trình Nguyên Hoa đưa sổ tiết kiệm cho Vương Chí Hường: “Chú đi đi, thím Châu bên kia tôi mặc kệ, ngày mai được thả ra hay là phán tội ngồi tù đều không liên quan đến tôi, sau này chú và thím ấy đừng có đến đây nữa.
Vương Chí Hướng nhìn Trình Nguyên Hoa vẫn muốn cầu xin, Trình
Nguyên Hoa đã quay người.
Anh ta nâng tay run rẩy xoa khóe mắt, cầm chặt sổ tiết kiệm quay người, người càng khom hơn so với lúc đến.
Đợi sau khi anh ta đi, trong tiệm không còn tiếng động gì nữa.
Từ Tú Uyển chớp chớp mắt, bà cụ là người mềm lòng, nhưng việc này suýt nữa khiến cháu gái không thể làm ăn được nữa, bà cụ đương nhiên không thể nào tha thứ cho bọn họ.
Việc này không tạo thành ảnh hưởng lớn là bởi vì Trình Nguyên Hoa có chuẩn bị từ trước chứ không phải Châu Quyên thôi không làm.
Thấy không khí trong sảnh hơi căng thẳng, Lưu Toàn Phúc xoa xoa tay chuyển chủ đề: “À đúng rồi, sư phụ, không phải chị nói muốn gây chút phiền phức cho em họ sao? Chị định làm gì? Tìm người đến quán bọn họ gây sự sao?”
Trình Nguyên Hoa: “…Anh vẫn nên đi ngủ đi.”
Nói xong cô quay người đi ra sân.
Sau đó cầm điện thoại gọi cho một số điện thoại chưa từng gọi bao giờ.
Bên kia rất nhanh đã nghe máy, có tiếng hô hấp nhưng không nói gì.
Trình Nguyên Hoa mở lời trước.
“Alo, là Hạ Gia Thịnh đúng không?”
Đúng vậy, Trình Nguyên Hoa gọi điện cho Hạ Gia Thịnh.
Đầu bên kia điện thoại rõ ràng cũng biết là cô, vừa nhận được điện thoại vẫn còn đang không dám tin vào mắt mình.
Bây giờ nghe thấy giọng nói của cô mới chắc chắn là Trình Nguyên
Hoa gọi điện thoại cho hắn.
Hạ Gia Thịnh nhìn Trình Kiều Vân ở bên cạnh đang lấy hộp cơm ra, hắn mím môi: “Là tôi, cô…có việc gì không?”
Đã rất lâu rồi hắn không quan tâm đến tình hình của Trình Nguyên Hoa, chỉ là trước đó nghe nói công việc kinh doanh cũng tạm, cô sống rất tốt, nên hắn không để ý đến nữa.
Hạ Gia Thịnh nghĩ, nếu như Trình Nguyên Hoa thực sự gặp phiền phức gì đó, hắn chắc chắn sẽ giúp cô, trước đó… là hắn có lỗi với cô.
Comments for chapter "Chương 119"
MANGA DISCUSSION
Admin truyenmienphi.vn thân ái gửi lời chào và lời cám ơn các bạn đã đến với trang !